Mục tiêu của môn học Thể dục tại các trường phổ thông là rèn luyện thể chất của học sinh, thay vì tập trung vào việc đánh giá thành tích trong các hoạt động thể thao như chạy bền, nhảy cao, nhảy xa và nhiều môn khác.
Vừa qua, xảy vụ việc đau lòng về việc một nữ sinh lớp 9 tại trường THCS Tân Lợi, TP Buôn Ma Thuột, tỉnh Đăk Lăk tử vong sau giờ học Thể dục. Theo báo cáo từ trường học, học sinh này đã bất thường và ngã sau khi tham gia buổi học thể dục, trong đó có bao gồm nội dung chạy bền với khoảng cách 250 mét. Điều này đã đưa đến sự ra đi của em sau đó tại bệnh viện.
Những khó khăn và áp lực trong việc học môn Thể dục đã đánh bại nhiều học sinh. Một phụ huynh đã chia sẻ kinh nghiệm của mình: “Tôi đã phải đối mặt với nguy cơ trở thành nạn nhân của buổi học chạy bền trong quá khứ. Tôi đề xuất Bộ Giáo dục và Đào tạo nên thêm quy định cho môn chạy bền. Cụ thể, giáo viên cần thông báo trước, nhắc nhở, và kiểm tra sức khỏe của học sinh trước khi bắt đầu môn học. Điều này sẽ giúp xác định những học sinh có tiền sử về tim mạch hoặc thể trạng yếu và cần phải được xem xét đặc biệt. Nhiều học sinh vì xấu hổ hoặc sợ bị đánh giá đã tập trung vào việc chạy bền ngoài khả năng của họ, và điều này đã dẫn đến kết quả thảm hại.”
Theo đó, Thể dục nên được coi là một cơ hội để học sinh rèn luyện sức khỏe và tăng cường sự thoải mái, chứ không nên áp lực họ với các môn thể thao như chạy bền, nhảy cao, nhảy xa và những môn tương tự. Có một quan điểm rằng thể thao thi đấu đòi hỏi sự chuyên môn và rèn luyện hàng ngày, và không phải tất cả học sinh đều có khả năng thực hiện chúng một cách hiệu quả. Một phụ huynh có con đang theo học tại một trường Trung học phổ thông Thành phố Hồ Chí Minh cũng thêm vào: “Thể thao thi đấu không dành cho tất cả mọi người. Ngay cả những vận động viên chuyên nghiệp cũng cần rèn luyện hàng ngày để đạt được thành tích. Chúng ta không nên ép buộc học sinh tham gia vào các hoạt động thể thao quá nặng nề.”
Một số phụ huynh đã bày tỏ sự đồng cảm với những khó khăn mà học sinh phải đối mặt khi học môn Thể dục. Họ nhấn mạnh rằng việc chạy bền, nhảy cao và nhảy xa không phải lựa chọn phù hợp cho tất cả học sinh. Điều này đặt ra câu hỏi về tại sao môn Học Thể dục lại ép buộc tất cả học sinh phải tham gia vào các hoạt động thể thao này. Thay vì đánh giá học tập dựa trên những hoạt động này, có thể xem xét việc chuyển chúng vào môn tự chọn, để học sinh có cơ hội lựa chọn các hoạt động thể thao phù hợp với sức khỏe và sở thích của họ như bơi lội, cờ vua, võ thuật, và nhiều hoạt động khác. Điều này sẽ giúp học sinh cảm thấy thoải mái hơn và không phải đối mặt với áp lực không cần thiết.
Theo ông Nông Ngọc Xô, Hiệu trưởng trường THPT Sài Gòn: “Chúng tôi cũng muốn nhấn mạnh rằng sự khác biệt trong thể trạng của học sinh là điều tất yếu. Không phải tất cả học sinh đều có cùng sức khỏe hoặc khả năng thể thao. Do đó, giáo viên Thể dục cần phải có sự nhạy bén để hiểu và tôn trọng sự đa dạng này. Điều này có thể đạt được bằng cách tạo ra các phần tử tùy chỉnh trong chương trình học đối với những học sinh có nhu cầu đặc biệt.”
Cuối cùng, chúng tôi nhấn mạnh tầm quan trọng của giáo viên Thể dục trong quá trình này. Họ cần phải được đào tạo để hiểu rõ sự phát triển của học sinh trong lĩnh vực thể chất và sức khỏe. Đồng thời, họ cũng cần có kiến thức về cách đối phó với tình huống khẩn cấp và bất thường liên quan đến sức khỏe của học sinh.
Tóm lại, môn Thể dục là một phần quan trọng của giáo dục trường THPT và cần phải được xem xét và cải thiện để đảm bảo rằng nó đóng vai trò tích cực trong việc phát triển sức khỏe và sự phát triển tổng thể của học sinh, trong khi đảm bảo rằng không có áp lực không cần thiết đối với họ.